Không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời.
Một trong tứ khoái của đời người Ăn Ngủ Ái Ấy. Giờ đây khó mà diễn tả được hạnh phúc khi tìm được một chỗ đổ rác, khi vừa vứt được một túi rác to tích cóp trong 2-3 ngày, cái hạnh phúc đơn sơ mà lớn lao ấy đang dần biến mất…
Người ta đang mải lo làm lo ăn lo kiếm tiền, mà không ai lo đổ rác, rác đổ. Niềm hạnh phúc mà không được chăm lo thì liệu có còn không?
Có “vào” phải có “ra”, chẳng lẽ “**” không quan trọng bằng “ăn”. Ta có thể chọn một trong hai chăng? Vậy hãy nói, và hãy làm đi thôi, ngày làm việc 8 giờ và đổ rác 8 giờ? Vô lý quá nhỉ? Thường tôi cũng chỉ cần 5 phút nhồi rác vào túi nilon và quẳng lên xe sau tiếng kẻng thân quen. Còn dư 7 giờ 55 phút cơ. Dành cho đổ rác chỗ nào, đổ rác thế nào,  để cho đổ rác là niềm vui chứ không phải nỗi ám ảnh như vầy… hả trời?

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments