Khủng bố công nghệ cao
Bạn có ghét ai, muốn chọc tức ai? Bạn muốn biết điều gì có thể khiến những người thông minh điềm đạm, những bậc trí giả lừng danh, những con người sáng láng đạo đức cũng trở nên lú lẫn quẫn trí cáu giận. Có một thứ, có một cách hiệu quả với mọi tầng lớp người, từ anh mù chữ đến giáo sư đầu ngành, từ nông dân cho đến nguyên thủ quốc gia. Rác.
Hết sức đơn giản nhẹ nhàng như cầm một cân vàng, có thể làm kẻ địch của chúng ta giơ tay xin hàng. Ghét nhà kia ư, mỗi lần đi qua ăn cổng một quả chuối kí tặng cái vỏ, chỉ mất 1 giây hoàn tất mission này. Nhân lúc họ đi vắng hay ngủ trưa ngủ tối đặt một túi rác nho nhỏ, rất nhỏ thôi như là bã kẹo cao su dính ở cửa, hộp sữa vữa hút xong, que kem vừa mút hết, tuyệt vời hơn nếu có hàng phế thải của một chú cún dễ thương. Đều đặn không cần gấp gấp mỗi ngày một việc nhỏ nhà kia khó qua nổi 7 ngày không nổi cơn thịnh nộ.
Suy rộng ra có thể áp dụng cho bất kỳ “kẻ địch” nào mà ta biết nơi chúng trú ngụ hoặc hay lui tới. Vì như tôi ghét thằng cha cùng lớp, với kẹo cao su tôi khiến nọ bị mẹ đánh vỡ đít tội dây bẩn quần, vỏ khoai lang cùng nhựa mít dính trên bàn chỗ nó làm bài kiểm tra của nó ăn ngay con ngỗng vì lem nhem dúm dó rách toạc.
Thật lợi hại, không thể xem thường những thứ “vứt đi”, vứt đúng chỗ thì hãy đợi đấy!